Vẫn ngỡ rằng
Không cách chi gặp tụi bây
Những thằng trai,xưa, mặt mày non choẹt
Vai quai chảo đong đầy tình non nước
Nay sóng xô bèo dạt... Tấp phương này!

Vẫn ngỡ rằng
Khó gặp lại tụi bây
Khi đứa lầu cao xe đẹp vợ hiền
Đứa đĩnh đạt ngất trời danh vọng
Đứa trăn trở một đời chưa yên!

Vẫn ngỡ rằng
Không còn gặp lại tụi bây
Khi giữa bốn phương
Chẳng tìm ra phương trời quê cũ
Xứ sở người dưng làm lạ mình từng bữa
Huống chi tụi mình xa cách quá lâu! 
Tau lớn khôn ra từ giang đoàn ngăn chận

Tụi bây:
Thằng  tuần thám thủy bộ trục lôi...
Thằng người nhái
 Ôm bình hơi lặn đầu sông cuối biển...
Đã từng nhìn nhau ha hả cười vang
Lòng muốn gom trăm sông về biển Mẹ

 
Từng hào sảng xem thường đời sang cả
Khuấy nổi niềm riêng 
Trong xị ngọt xị cay
Từng say khước và từng quên đời tan tác

Bom đạn chẳng biết buồn
Khi đồng đội ta hy sinh!
Đâu ngờ có ngày tan hàng
Không hô cố gắng
Cuộc phân ly như định mệnh dửng dưng
Quăng những thằng trai xưa vào đường phiêu tán  
(Thằng di tản /đứa vượt biên...
Kẻ chui vô rừng gở lịch...)
Đâu có hẹn ngày đất Mỹ gặp nhau!
Thế mà tau còn gặp lại tụi bây
(những hạt gạo trên sàng)
Nhìn nhau bở ngỡ
Đứa bạc tóc ôm thằng trơ nếu
Xưng tau gọi mày: vớt vác trẻ trung!

Chốn nơi này tau gặp lại tụi bây
Sông chưa về với biển
Gió tạt qua hồn những đợt sóng chao nghiêng
Cũng có vầng trăng sao lòng chẳng tỏ
Bởi nổi riêng tây trót gởi ở quê nhà !!!...
Đức-Phổ
SÓNG CHAO