Hải Hồ ( K.6 SEAL / EOD )

Làm thế nào để trở thành Người Nhái



Không biết bạn nghỉ sao, nhưng đối với tôi, muốn trở thành một Người Nhái phải trăi qua nhiều giai đoạn rất ư là nhiêu khê, từ khi thụ huấn cho đến lúc ra trường.

Tôi vốn xuất thân từ Trường Bộ Binh Thủ Đức. Năm 1970, tôi được tuyển chọn về Người Nhái bởi HQ Đại Úy Hoàng Dần, lúc đó là Chỉ Huy Phó Liên Đội Người Nhái, và Thượng Sĩ Nguyễn Văn Quới, mà giờ đây cả hai vị đều đă về bên kia thế giới.

Trăi qua một cuộc trắc nghiệm bằng mấy ṿng sân Vũ Đ́nh Trường Thủ Đức, mà đa số đều đă bỏ cuộc hoặc không theo đuổi nữa, phần c̣n lại chừng 20 Sinh Viên Sĩ Quan được lệnh tập họp chung quanh hồ bơi của Trường Bộ Binh. Tại đây, tôi suưt chút nữa lại bị loại khi mà chiều cao của tôi coi như thấp nhất trong cả bọn, nếu không nhờ anh Nguyẽn Bá Lộc khuyến khích, có lẽ tôi đă bỏ cuộc. Do đó, tôi là người sau cùng nhảy xuống hồ bơi trong khi các bạn khác có người đă bơi được gần nữa ṿng hồ. Rốt cuộc, tôi lại là người bơi đủ 10 ṿng hồ (250 thước) trước nhất, v́ là "nghề của chàng" mà. Số là, hồi nhỏ nhà tôi ở cạnh bên con Kinh Thủ Thừa (thuộc tỉnh Long An), chiều ngang của con kinh chừng 70 thước và chiều sâu chừng 8 thước. Buổi trưa, tôi cùng đám anh em và bạn cùng xóm, rũ nhau xuống sông bơi lội hay chơi cút bắt, và tôi thường lặn xuống đáy sông để trốn và thường thích thú nằm ngữa để nh́n lên chúng bạn đang bơi để t́m kiếm ḿnh.

Thế là tôi hội đủ tiêu chuẩn để được chọn về Người Nhái sau khi tốt nghiệp măn khóa tại Trường Bộ Binh Thủ Đức - Khóa Chi Lăng, với tên đứng đầu danh sách khóa sinh được tuyển chọn về Người Nhái trong khóa.

Sau hai tuần lể nghĩ phép măn khóa ở Thủ Đức, chúng tôi tŕnh diện Bộ Tư Lệnh Hải Quân, Khối Quân Huấn và sau đó là Liên Đội Người Nhái, lúc đó tọa lạc trong Hải Quân Công Xưởng nằm trên Đại Lộ Cường Để, ngang với Bệnh Viện Hải Quân. Hàng ngày, chúng tôi được tập thể dục, chạy bộ, hít đất, bơi lội, lặn sâu, lặn xa và hành quân gian khổ. Xong rồi, được phép xuất trại về nhà nghỉ, không phải canh gác, và trở lại ngày hôm sau để điểm danh và tập luyện tiếp. Trong thời gian này, Liên Đội Người Nhái có hai cái tang, đó là đám tang của cố HQ Đại Úy Hoàng Dần, bị tai nạn và tử vong tại ngă ba Trung Lương trong một chuyến công tác về miền Tây và cái tang thứ hai của cố Hạ Sĩ I Nguyễn Văn Dũng (tự là Dũng "râu") đang công tác tại chiến trường Năm Căn (Cà mau). Gần sáu tháng sau, tháng 3 năm 1971, khóa 6 Hải Kích được chính thức khai giảng tại Cam Ranh, trong căn cứ Market Time thuộc Lực Lượng Duyên Pḥng 213, với HQ Trung Úy HHTT Đặng Đ́nh Hiền làm Trưởng Khối Huấn Luyện. V́ trễ phép nên chúng tôi, khoảng 10 người, được quá giang trên Hải Vận Hạm HQ 405 đi từ Sài G̣n ra Nha Trang và đi xe đ̣ ngược vô Cam Ranh, chờ ngày nhập khóa. Các bạn khác th́ đi trước bằng Dương Vận Hạm HQ 500 th́ phải (?), và ghé Vịnh Cam Ranh.

Khóa 6 Hải Kích gồm 54 Sĩ Quan cấp Úy, mà đa số xuất thân từ Trường Bộ Binh Thủ Đức, gồm các khóa 4/69, 5/69, 6/69, 1/70, và 2/70. Tôi không nhớ rỏ là có bao nhiêu Sĩ Quan xuất thân từ Trường Hải Quân Nha Trang nhập khóa và bao nhiêu là Đoàn Viên, nhưng khi ra trường với sỉ số đậu là 19 người, gồm có 11 Sĩ Quan và 8 Đoàn Viên. Trong đó có anh Trần Cao Sạ (khóa 16 Hải Quân Đệ Nhị Bắc Giải) và anh Lê Văn Dũng (khóa 20 Hải Quân Đệ Nhị Hổ Cáp). Lúc nhập khóa, có anh bạn đă lấy đinh đóng phů hiệu màu đỏ của Người Nhái vào gốc cột và nhủ rằng: "Chừng nào đậu xong khóa Người Nhái, tao sẽ đeo mày lên ngực". Thật là buồn cười, như đó là một lời quyết tâm, nhưng rất tiếc là người đeo phù hiệu đó sau này lại không phải là chủ nhân đă đóng nó vào cột trước kia, mà là một người may mắn khác.

Có người hỏi tôi: "Tại sao anh nhỏ con như vậy mà lại đi được Người Nhái, và học Người Nhái có khó không?". Tôi đă trả lời như thế này: "Tôi tuy nhỏ con, nhưng trí óc tôi lớn". Yếu tố về thể chất tuy có quan trọng, nhưng yếu tố về tinh thần cũng cần thiết không kém. Tôi đưa ra dẫn chứng như trường hợp anh Hà Văn Vinh "vịt", trong tuần lễ Địa Ngục (Hell Week), anh Vinh bị thương ở khoảng mắt cá chân do vết cắt của kẽm gai trong lúc thực tập hành quân gian khổ, anh phải băng bó vết thương và lết theo khóa học. Có lúc anh phải xin Huấn Luyện Viên để đi Bệnh Xá thay băng, và trong tuần lể Địa Ngục, hết trên khô, lại xuống nước. Y Sỉ Trưởng Bệnh Xá Cam Ranh trong Căn Cứ Market Time lúc đó là HQ Trung Úy Văn Sơn Trường đă khuyên anh Vinh nên xin ra khỏi khóa học để trị lành vết thương, nếu không muốn bị cưa chân, v́ lên xuống nước và bị nhiễm trùng. Lúc đó, anh Vinh vẫn không chịu bỏ cuộc và cứ lết theo qua tuần lể Địa Ngục và cho đến ngày măn khóa và chân anh vẫn c̣n nguyên vẹn cho đến hôm nay và hiện tại anh cũng đang có mặt tại Mỹ, và cũng thường chịu khó đi họp mặt trong những lần tổ chức Lưu Đày với anh em đây đó.

Trường hợp của tôi th́ bị xỉu trong tuần lể Địa Ngục, do trong lúc bị phạt hành xác, và có lẻ bị kiệt sức v́ thiếu ngủ, phải đưa vào Bệnh Xá để cấp cứu, nhưng sau vài giờ ngủ vùi, sau khi ở Bệnh Xá ra và khi tỉnh lại, một huấn luyện viên đă hỏi tôi: "Muốn tiếp tục học nữa hay xin ra". Tôi đă mạnh dạn trả lời mà không cần suy nghỉ là: "Tôi xin tiếp tục học nữa" trước cặp mắt nghi ngại và đầy thán phục của huấn luyện viên và của các khóa sinh hiện diện lúc đó.

Nói đến màn ngâm nước th́ bất cứ anh em Người Nhái nào đă trăi qua thời kỳ huấn luyện Người Nhái đều không thể nào quên được dù cho nơi đó là Nha Trang, Vũng Tàu, hay Cam Ranh, nhất là khi về đêm, biển động và sóng gió lăn tăn, huấn luyện viên bắt khóa sinh nhào xuống nước và ngâm cho đến ngực, dù cho có anh nào lén dấu và mang theo dầu cù là hay dầu nóng để xoa khắp người. Lúc đầu nó nóng và sau đó th́ lạnh hơn. Nhưng khi chịu đựng đă quen và vừa cảm thấy ấm, do ở dưới nước một thời gian lâu, chứ không phải nhờ dầu cù là hay dầu nóng, th́ huấn luyện viên thổi c̣i để khóa sinh chạy lên băi cát tập họp với gió lồng lộng, anh nào cũng run cầm cập cho đến khi vừa ráo nước th́ lại được lệnh nhảy ùm xuống nước tiếp. Thử hỏi, nếu không có ḷng kiên nhẫn và sức chịu đựng th́ có đến 80% phải bỏ cuộc thôi. Chưa hết, nào c̣n cái màn "tḥi ḷi đớp sóng", tức là khóa sinh trong tư thế quỳ gối ở mí nước, nơi mà sóng có thể tạt vào phủ khắp người và huấn luyện viên sẽ nói như vầy: "Gió hiu hiu, sóng lăn tăn và nước ấm", nhưng sự thật th́ trái ngược lại. Và tôi thường ở kế bên anh Trịnh Công Hiển, trông anh ốm yếu và xanh mét v́ lạnh, nhưng tôi phải giả bộ hét lên: "Lạnh hả ông già?" để an ủi lấy ḿnh. C̣n khi đội xuồng cao su chay bộ th́ phải biết, nhất là khi trời nắng chang chang, v́ xuồng nặng tới 70 kí lô, đến nổi anh Phan Thế Huy phải kêu: " Cha mệ ơi, chệt con!" bằng giọng Lăng Cô, xứ Huế. Đại loại là như vậy. Chứ nói rằng học cực lắm th́ chẳng ai hiểu cực như thế nào?, nhất là màn mang b́nh hơi đôi và lăn trên đường nhựa giữa trưa nắng, mà nhựa th́ chảy mềm ra, nóng rát cả lưng, lúc đó cứ muốn chết cho xong mà không làm sao chết được.

Người Nhái Hải Kích do từ chữ SEAL mà ra. Xin đừng tưởng Seal là con Hải Cẩu, mà là viết tắt của chữ SEA-AIR-LAND, tức là THỦY-KHÔNG-BỘ, tức là đánh từ dưới nước lên, từ trên không xuống và bằng đường bộ. Người Nhái Hải Kích là loại học cực khổ nhất v́ có tuần lể Địa Ngục, thường là tuần lể thứ tư hay thứ năm sau khi nhập khóa và là lúc mà đa số khóa sinh đă qua giai đoạn thử lửa, coi như cứng cáp, đủ sức để dấn thân vào Địa Ngục. Đây là tuần lể với nhiều thử thách cam go mà huấn luyện viên th́ như những "hung thần". Mỗi mệnh lệnh ban ra, mọi khóa sinh đều phải thi hành một cách triệt để. Giả dụ như khi huấn luyện viên bảo "Đến giờ ngủ" là khóa sinh phải lăn đùng ra ngủ ngay mà không cần suy nghỉ, không cần giường chiếu chi cả, nếu không muốn nhận h́nh phạt v́ trái lệnh.

Người Nhái Hải Kích dùng trong công tác "đi sâu vào ḷng địch" để lấy tin tức vŕ đôi khi phá hoại, sẳn sàng tác chiến khi cần, nên phải đa năng đa dụng. Người Nhái Hải Kích c̣n được huấn luyện về Nhảy Dù tại trại Hoàng Hoa Thám thuộc Sư Đoàn Dù, gần Ngă Tư Bảy Hiền và khóa Viễn Thám hay c̣n gọi nôm na là "Rừng Núi Śnh Lầy" tại Dục Mỹ, Tuy Ḥa. Tôi may mắn đă trăi qua vừa Nhái Hải Kích, vừa Nhái EOD (tức Explosive Ordnance Disposal, hay gọi là Tháo Gở Chất Nổ và Đạn Dược). Khóa EOD tương đối ít khổ hơn khóa SEAL (Hải Kích), nhưng chia ra làm hai giai đoạn: 3 tháng tại Trường Quân Cụ ở G̣ Vấp để học về căn bản chất nổ và tháo gở đủ loại bom đạn và ḿn bẫy của Hải, Lục, Không Quân, kể cả các

loại hỏa tiển, lựu đạn của ta và của địch, rồi mới đến giai đoạn 3 tháng học về lặn lội và thủy ḿn, thuộc lănh vực chuyên môn của EOD Hải Quân.

Nói tóm lại, muốn trở thành Người Nhái, theo tôi, yếu tố về thể chất và sức lực chưa đủ, mà c̣n phải thêm vào ư chí quyết khắc phục mọi gian khổ để cách mạng bản thân. Và xin đừng quęn câu: "Những ǵ người khác không làm được, Người Nhái phải làm được". Riêng cá nhân tôi, tôi đă nghỉ rằng: "Tại sao bạn ḿnh làm được mà ḿnh không làm được?" để quyết tâm phải theo đuổi và trở thành một Người Nhái.

K.6 SEAL/EOD