Vô Lượng

NHỮNG NGƯỜI BẠN


 

 

Những hồi c̣i tàu rú lên âm thanh khẩn cấp làm xôn xao cả bến sông Cà Mau vào buổi trưa hôm ấy . Từ xa xa xuất hiện một đoàn tàu 4 chiếc PBRs. Đoŕn tàu này tiến đến gần theo hàng dọc, đảo nhanh một ṿng rồi cập vào cuối băi . Trong lúc những đợt sóng c̣n ào ạt đập vŕo hai bęn bờ sông th́ trên tàu bước xuống một sĩ quan Hải Quân. Thiếu Úy Nguyễn L.Hải vị sĩ quan trưởng toán trong quân phục xanh nhạt với cầu vai Thiếu Úy đă thâm đen, vŕ chiếc nón đi bờ mŕu trắng hếu v́ sương gió. Thiếu Úy Hải đeo ngang hông một khẩu súng Sáu trông thật oai hùng như Clint Eastwood trong những phim cao bồi Viễn Tây . Thiếu Úy Hải tiến đến gần chúng tôi và căn dặn rằng: "Thừa lệnh Chỉ Huy Trưởng, tôi đến đón các anh để đưa về căn cứ. Chúng ta sẽ tách bến lúc 3 giờ chiều hôm naỵ.".

Chúng tôi gồm 5 tân sĩ quan, trong quân phục tím mới toanh. Những cầu vai Chuẩn Úy màu vàng chói. Trên gạch ngang của quân hàm c̣n nguyên tinh hai sợi chỉ trắng. Nhận lệnh xong, chúng tôi tự động tan hàng; mỗi người đi mỗi ngả . Tôi bước vào một quán cà phê trên sông để ngồi nh́n sóng nước, để ôn lại quảng đời ngắn vừa mới trăi qua, vŕ chờ đợi chuyến giang hŕnh đầu tięn sắp đến.

Những ngày cuối khóa 1/70 Thủ Đức qua thật nhanh. Trong buổi họp để chọn đơn vị, đến lượt tôi chỉ cňn lại các đơn vị Giang Đoŕn và Duyên Đoàn thuộc các vùng 1 và vùng 5 duyên hải và sông ng̣i . Trong lúc đang bối rối v́ chưa biết xử trí ra sao th́ Giang H. Tuyên, một người bạn thân, khuyên rằng : " VL, chọn Cà Mau đi . Ở đó được lắm . Quê của tao đó ". Một thằng bạn khác, Nhan.V. Dũng, cũng cůng chung số phận như tôi, bảo rằng " VL, chọn Cà Mau đi. Tao cũng về đó. Quę tao ở Bạc Lięu".

Tôi gặp và quen Giang H. Tuyên ở Trung Tâm Huấn Luyện Quang Trung. Tuyên và tôi ở chung pḥng. Giường của Tuyên nằm sát cạnh tôi . Mỗi buổi sáng, buổi trưa, hay buổi chiều, tôi thường nghe Tuyên đọc thơ, ngâm nga những bài thơ mà Tuyên thuộc nằm ḷng một cách thích thú . V́ không rành về thơ nên tôi chỉ nhớ được vài vài câu. 3 năm sau, tôi khám phá ra một trong những bài thơ này là bài "Vườn Xưa" cuả Tế Hanh qua một người bạn. Cô này thích về văn chương và vô t́nh đọc cho tôi nghe nguyên bài thơ này:

Mảnh vườn xưa cây mỗi ngày một xanh.

Bà mẹ già tóc mỗi ngày một bạc .

Hai ta ở hai đầu công tác .

Có bao giờ cùng trở lại vườn xưa .

Hai ta như ngày nắng trách ngày mưa,

Như mặt trời mặt trăng cách trở,

Như sao Hôm, sao Mai không cùng ở

Có bao giờ cũng trở lại vườn xưa .

Một ngày kia anh trở lại nhà

Nghe mẹ nói em có về nhà hái ổi

Anh nh́n lên ngọn cây cao gió thổi,

Lá th́ thầm như mời gọi anh về .

Một ngày xuân anh trở lại nhà

Nghe mẹ nói em có về bên giếng giặt

Anh nh́n giếng, giếng sâu trong vắt

Nước như gương soi lẻ bóng h́nh anh.

Mảnh vườn xưa cây mỗi ngày một xanh.

Bà mẹ già tóc mỗi ngày một bạc .

Hai ta ở hai đầu công tác .

Có bao giờ cùng trở lại vườn xưa .

G.H. Tuyên thích ngâm thơ, thích nhậu, và có duyên nói chuyện khôi hài nhiều khi làm chúng tôi ôm bụng lăng ra cười. G.H. Tuyên thường chọc ghẹo Ngô Lang, một anh bạn cũng ở cùng pḥng và chung trung đội. G.H. Tuyęn thường gọi Ngô Lang lŕ "Ngô Khoai". Các bạn cùng khóa, cùng trung đội chắc c̣n nhớ đến cái tên "cúng cơm" này.

Trong những ngày về phép cuối tuần ở Quang Trung, có vài lần tôi theo Tuyên về nhà anh ở Chợ Lớn . Nơi đây tôi gặp bà d́ và người em trai của Tuyên.

Ngô Lang, người hơi nhỏ con, cùng quê với tôi ở Nhatrang. Lang lớn hơn tôi 2 tuổi thuộc loại đàng anh khi

c̣n học ở Trung Học. Lang vào MPC (Đại Học Khoa Học Saigon) được một hoặc hai năm thě nhập ngủ Hải Quân. Lang coi vậy mŕ có số đŕo hoa. Nhớ lại những ngày cuối tuần khi chúng tôi c̣n học tập Đoạn Đường Chiến Binh ở Trung Tâm Huấn Luyện Quang Trung, đa số chúng tôi thuộc loại "mồ côi" (vě không có thân nhân thăm viếng). Rięng Ngô Lang tuần nŕo cũng được "Đŕo Giŕ" đến thăm vŕ săn sóc đầy đủ với những giỏ thức ăn ngon. Nhờ vậy mŕ cả tiểu đội chúng tôi đều được ăn ké, ăn " chůa" . Tiểu đội lúc ấy gồm có Lę M. Huệ, Lę C. Thắng, Vơ Đ. Thu, Phố ( tôi quên mất họ của Phố. Không biết có phải Nguyễn V. Phố?), Phạm N. Mỹ, Nguyễn V Liêm, Lê K. Hiệp, Vơ H. Phúc ..v..v..

Ngô Lang c̣n được mênh danh là "Lùn Mă Tử" v́ những khi Lang được bầu lên hàng chức sắc như Tiểu Đội Trưởng hay Trung Đội Trưởng, Lang thường "thét ra lửa" vŕ phạt các anh em nhảy xổm, hít đất, .v.v.. Lang tuy hay bị anh em chọc nhưng anh không bao giờ giận mŕ c̣n chế diểu lại làm cả bọn được những trận cười đă đời . Nhŕ Lang ở cách nhŕ tôi chừng 1, 2 cây số. Những lần về phép tôi thường ghé sang nhà Lang để t́m Lang. Mẹ Lang thường than phiền với tôi là Lang ít khi về nhà trong những lần nghỉ phép.

Người có tài kể chuyện tiếu lâm trong đại đội 18C lŕ Đặng Đ. Thŕnh hay "Thŕnh 3 cây Nhang". Biệt hiệu này được đặc ra vě số quân của Thŕnh là 111. Số quân này bị một số các anh em nghịch ngợm đặc lại là "Thành 3 Cây Nhang".

Trở về lại những ngày đầu tiên nhập ngũ Bạch Đằng 2, tôi c̣n nhớ đến một người bạn, N.N. Vũ, người có tâm hồn nghệ sĩ và có tài chơi Guitar với nhạc Lê Trọng

Nguyễn, hoặc Hoàng Trọng. Những ngày cuối tuần, Vũ và tôi thường đi rong chơi từ Saigon, Thị Nghè, có khi c̣n "hoạt động" xa hơn đến tận Mỹ Tho... N.N Vũ, quę ở Hội An, người hơi cao với cặp kiến cận thật dŕy. Chẳng hiểu Vũ bắt đầu mang kiến cận từ lúc nŕo .

Đoŕn tŕu PBRs lướt sóng trên sông Ông Đốc qua nhiều khúc quanh thật hải hùng. Cây cỏ hai bên bờ sông cháy rám trở nên những màu vàng và nâu sậm. Thiếu Úy Hải nh́n bản đồ xác định tọa độ vŕ bảo chúng tôi nơi đây thường xảy ra ngững cuộc đụng độ khốc liệt . Bůng... Bůng ...Bùng ....Vừa chỉ vào tọa độ, Thiếu Úy Hải ra lệnh cho những chiếc PBRs bắn vào đó những loạt đại lięn 50 vŕ những lọat MK79 (súng phóng lựu đạn).

VL, khoa 1/70, khoa 1 ĐB, GĐ 62TT-19

Căn cứ của Giang Đoŕn 62 Tuần Thám nằm ở vŕm sông Ông Đốc ngay cửa biển. Căn cứ lŕ những dăy nhà tiền chế được cất tręn những "pontoong" nổi (Xŕ-lang nổi) gắn liền với nhau. Ngày chúng tôi mới đáo nhậm đơn vị vŕo muŕ mưa . Bầu trời thường chùng xuống thấp và u ám . Nước sông màu đất nâu phù sa lên xuống mỗi ngày 2 lần . Những buổi chiều mưa với bầu trời xám ảm đạm, với cửa biển mů mịt, vŕ những lớp sóng ào ạt đập vào thành tàu, là những lúc mà tôi liên tưởng nhiều nhất đến một kiếp sông lưu đŕy mŕ mà chúng tôi chính là những kẻ bị lưu đày.

Cách căn cứ vŕo khoảng 3 cây số lŕ một làng đánh cá nhỏ với loe hoe chừng mươi xóm nhà . Đời sống lưu đŕy bắt đầu từ đó với những chuỗi ngŕy đęm công tác, về bến nghỉ ngơi, lần lộn với những sự căng thẳng sau những lần chạm tráng đẩm máu. Khi chiến cuộc cŕng căng thẳng thě số thương vong cũng gia tăng theo. Những đoŕn tŕu PBRs thường xuyên bị phục kích bằng B40 trong những chuyến giang hành ban đêm . Vỏ tàu PBRs làm bằng chất nhựa gọi là "fiber glass" nên không chỗ nào trên tàu là chỗ an toàn để tránh đạn . Những vięn đạn AK40 có thể bắn xuyęn qua lớp vỏ tàu bằng "fiber glass" một cách dễ dàng.

Nhan.V Dũng và tôi ở cùng chung đơn vị . Sau những chuyến công tác chúng tôi thường gặp nhau tán dóc chuyện tṛ. Cho đến một đęm kia ... một đęm kinh hoŕng và là một bài học lớn nhất trong cuộc đời chiến binh của tôi . Đęm hôm ấy mưa gió vŕ sấm chớp um tùm. Đến nửa đęm thě căn cứ chěm trong biển lửa v́ những trận pháo kích và dột kích kinh hồn . Đạn pháo bắn như mưa từ bốn phía vào căn cứ . Chúng tôi tháo chạy xuống tàu vừa thoát thân vừa bắn trả lại. Chúng tôi điều động những chiếc PBRs chạy ra biển. Sáng hôm sau trở lại thě căn cứ đă cháy tięu mang theo những h́nh ảnh kỷ niệm xa xưa, những hành trang thuở học tṛ mà tôi mang theo vào cuộc sống lưu đày của quân ngũ .

Cũng do sự sắp đặt kỳ diệu nŕo, tôi vŕ Dũng lại về cùng đơn vị trên một chiến hạm trong những ngày cuối cùng của đất nước. Sau tháng Tư đen tôi mất lięn lạc với Dũng . Dũng vŕ Tuyên, hai ngựi bạn thân của tôi, dường như có một liên hệ gia đ́nh (có lẽ v́ cả hai đều lŕ người Việt gốc Hoa ?). Lần chót gặp lại Tuyên ở Washington DC, Tuyên cho tôi hay Dũng đă qua đời ở Việt Nam sau ngày 30 tháng Tư. Tôi bán tín bán nghi và hy vọng tin này không có thật. Từ đó tôi cũng không có thêm một tin nào khác về Nhan V. Dũng. Nếu Dũng đă ra đi vĩnh viễn, thě với đoản văn nŕy, tôi xin gởi đến bạn nén hương lňng để tưởng nhơ đến bạn.

Các bạn đứng: Triệu, Thắng, Vụ, Phúc, Huệ, Thu, Phố .

Các bạn ngồi: Mỹ, Long, Lang, Hiệp, Lięm .

Đại Đội 18C, Trung tâm Huấn Luyện Quang Trung, 1970

Tôi thật vui mừng khi bất chợt gặp lại Ngô Lang lần chót ở Indiana vào cuối tháng 5, năm 1983. Lang dẫn chúng tôi về nhà và giới thiệu với phu nhân của Lang. Cùng lần đó, Lang dẫn tôi vào thăm công sở là một hăng Hóa Học mà Lang đang làm việc. Hai tuần sau tôi và gia đ́nh dời về định cư ở thành phố Raleigh, North Carolina. Tôi mất liên lạc với Lang từ đó. .

Tôi gặp lại Đặng Đ. Thŕnh ở Houston, Texas qua hội Cựu SQHQ Lưu Đŕy Houston. Thŕnh vẫn tiếu lâm như xưa .

Về phần G.H. Tuyên, khi qua định cư tại Hoa Kỳ, tôi có gặp lại Tuyên một lần vào năm 1985 ở Washington DC và có liên lạc thư từ với Tuyên vài lần. V́ công việc mưu sinh, chúng tôi mất liên lạc. Măi đến tháng 11, năm 2004 thě tôi hay tin Tuyęn đă ra đi vĩnh viễn. Viết đến đây tôi bůi ngůi nhớ đến Tuyęn và xin đốt một nén hương ḷng cho người bạn quá cố.

Gần đây, tôi gặp lại Nguyễn N. Vũ qua Email thông báo "Lưu Đŕy Thất Lạc" từ Phạm Q. Nam . Từ đó Vũ vŕ tôi lięn lạc thư tín cho đến bây giờ . Tháng 10, 2006 nhân chuyến vaction ở New England, tôi gặp lại Vũ vŕ gia đěnh tại tư gia của Vũ ở ngoại-ô Boston, Massachusetts.

Tháng 12, năm 2006