Tiểu sử & công đức của Thánh tổ Hải Quân QLVNCH.
  Hưng Đạo Vương tên thật là Trần Quốc Tuấn.Ông sinh năm Bính Tuất(1226) tại Làng Túc Mặc,Huyện Mỹ Lộc,Tỉnh Nam ĐịnhÔng là một vị tướng văn võ song toàn dưới đời nhà Trần,nắm binh quyền suốt bốn đời vua từ Thái Tông,Thánh Tông,Nhân Tông và Anh Tông,Ông mới xin về hưu,dưỡng già và mất tại Vạn Kiếp,Tỉnh Hải Dương ngày 20 tháng 8 năm Canh Tý(05-9-1300 dương lịch)hưởng thọ 74 tuổi...Những tác phẩm Ông để lại gồm có Binh Thư Yếu Lược,Hịch Tướng Sĩ và Vạn Kiếp Bí Truyền...
Một điều đặc biệt trong lịch sữ là sự sáng suốt của Hưng Đạo Vương trong quan niệm trung hiếu...Theo sữ sách,thân phụ Ông có tư thù với Vua Trần thái Tông,nên trước khi lâm chung,đã căn dặn Ông phải tìm cơ hội rửa thù cho Cha .Tuy nhiên,khi đã nắm trọn binh quyền trong tay,nhưng Ông đã trọn nghĩa với non sông,xã tắc,trút bỏ thù nhà để giúp Vua Thái Tông chống giặc ngọai xâm,bình định giang sơn...Đây mới chính là chữ "Minh" sáng chói của kẻ sĩ mà khó có thể thấy được trong lịch sữ thế giới.
Thường khi nói đến Hưng Đạo Vương thì không bao giờ có thể thiếu được Trận Bạch Đằng,một chiến thắng lẫy lừng dã khiến nhà Nguyên phải bỏ ý đồ xâm lăng và chấp nhận cầu hòa với nước ta để tạo sự thanh bình thịnh trị một thời trong lịch sữ...Nói về trận Bạch Đằng ,sau khi thảm bại và mất hết lương thảo trong trận Vân Đồn,Thoát Hoan định cho người về Tàu xin tiếp viện.Đoán được sự việc ,Hưng Đạo Vương cho tướng sĩ  trấn giữ cả lối về tại núi Kỳ Cấp,ải Nử Nhi ở Lạng Sơn...Tin tức bị lộ,Thoát Hoan mất tinh thần nên sai Ô mã Nhi và Phàn Tiếp đi đường thủy theo sông Bạch Đằng rút chạy,cho bộ binh yểm trợ phía sau...Tuy nhiên ,chiến thuật này cũng không thoát khỏi ánh mắt của Hưng Đạo Vương,Ông cho tướng Nguyễn Khoái đem quân lên phía thượng lưu sông Bạch Đằng trấn giữ,lấy gổ đẽo nhọn,đầu bịt sắt đóng ngay giữa lòng sông,chờ thủy triều,cho vài chiến thuyền ra khiêu chiến và giả thua để nhử cho giặc lọt vào thế trận.Đến khi thủy triều xuống mới tập trung quây lại đánh...
  Sau khi bố trận,Ông chỉ xuống giòng Hóa Giang và thề rằng" Trận này không phá xong giặc Nguyên,thì không về đến sông này nữa!"... Trước lời thề quyết chiến ấy,toàn quân phấn khởi hô hào thẳng tiến về Bạch Đằng nơi Ô mã Nhi  vừa lọt vào thế trận...Quân địch trúng kế,hoàn toàn thất bại,xác trôi như bèo,máu nhuộm đỏ sông...các tướng nhà Nguyên như Ô mã Nhi, Phàn Tiếp,Tích Lệ,Cơ Ngọc đều bị bắt...Riêng Thóat Hoan nghe tin chiến bại,hốt hoảng dẫn đám tàn quân thoát chạy về Tàu,nhưng chỉ có Thoát Hoan và Lỗ Xích chạy thoát,còn toàn bộ tướng sĩ đã phải vùi thây trên chiến địa núi Kỳ Cấp,ải Nội Bàng và ải Nữ Nhi... Chiến thắng Bạch Đằng đã ghi đậm một dấu ấn lịch sữ,và cũng là một bài học để đời cho nhà Nguyên vào thàng 3 năm Mậu Tý(1288).Cũng cần nói thêm ở đây Hưng Đạo Vương là vị tướng đầu tiên trên thế giới đánh bại quân Mông Cổ, bách chiến,bách thắng ở khắp mọi nơi nơi....
  Có lẽ vì cuộc đời và sự nghiệp của Hưng Đạo Vương quá nhiều hiễn hách ,xuất chúng,nên dân chúng đã dựng ra nhiều huyền thoại khi nói về Ông,người ta thường kể lại thân thế Ông như một vị thánh trong câu chuyện cổ tích...Truyện kể rằng:Vào đời nhà Trần,tại Nam Định,chị dâu Vua  Trần thái Tôn là Anh Sinh Vưong phu nhân,một đêm mơ thấy một vị thần tự xưng là "Thanh Tiêu Đồng Tử",phụng lịnh Ngọc Hoàng xuống thế để cứu vạn dân An NAm... Sau phi nhân thụ thai và sinh ra một bé trai hào quang rực rỡ,hương thơm tỏa khắp không gian,đứa bé này được đặt tên là Trần Quốc Tuấn.Ngay từ thủa bé Quốc Tuấn đã tỏ ra thông minh tuyệt đỉnh,mới lên năm tuổi đã biết làm thơ và thường chơi trò bày binh bố trận... Lớn lên,Quốc Tuấn là một thanh niên tuấn tú ,văn võ song toàn và sau chính là vị anh hùng dân tộc Hưng Đạo Vương.
  Truyện cũng kể rằng,có lần Thoát Hoan sang xâm lấn nước ta,hắn mang theo một tùy tướng  tên Bá Linh  tức Phạm Nhan,nghe đồn tên này có nhiều yêu thuật...Nghe tin,Hưng Đạo Vương bèn lập trận Cửu Cung ,phá địch và bắt sống được Phạm Nhan...Đao phủ chém đầu Phạm Nhan hoài nhưng không chết,mất đầu này lại trồi ra đầu khác.Hưng ĐạoVương phải dùng thần kiếm của Ông,mới trị tội được tên yêu đầu này...Người ta còn đồn rằng,sau này Phạm Nhan thường hiện hình quấy phá phụ nữ...Dân chúng phải thỉnh uy linh của Ông mới trừ được...nay tại chốn tạm dung ,mỗi năm đến ngày lễ kỷ niệm đức Hưng Đạo Vương,Thánh Tổ của Quân Chủng Hải Quân VNCH ,chúng ta cũng không quên nhắc đến những con yêu của Tổ Quốc VNCH đã từng anh dũng hy sinh trong công cuộc bảo quốc an dân của miền nam trước năm 1975,và sau ngày quốc nạn,trong hoàn cảnh đau đớn phải "tan hàng rã ngũ".Tuy nhiên, vẫn có những chiến sĩ Hải Quân can trường đã vì đại cuộc mà trở về hy sinh tại quốc nội trong lý tưỏng"giải trừ CS,phục hưng Tổ Quốc"Như Hoàng cơ Minh,Trần thiện Khải,Võ hoàng,v.v...Trước hồn thiên Thánh Tổ Hưng đạo Vương và tất cả anh hùng,liệt sĩ,chúng ta tin rằng tinh thần các chiến sĩ VNCH vẫn cuộn đều như sóng biển ngàn khơi,tiếp tục dâng cao để cùng dân tộc cuốn trôi tất cả những đau thương,điêu tàn của đất nước,đem chôn sâu dưới đáy biển Thái Bình Dương trong một ngày không xa.

Tâm sự người lính biển
Đời lính chiến lênh đênh thuyền với biển
Sống tung hoành trên sóng bạc đại dương
Tiếng hò reo ,hải pháo vọng canh trường
Yêu xã tắc vượt trên ngàn bão tố
Theo chiến hạm biết bao lần viễn xứ
Có khi nào dám nghĩ bỏ quê hương
Nhưng hôm nay ,đời ai oán đoạn trường
Thân thúc thủ mang danh" người tị
Dẫu cho đời nghiêng ngả bóng hoàng hôn
Trong huyết quản sục sôi,hồn Vạn Kiếp
Xót quê cha,mảnh chân tình bất diệt
Chẳng bao giờ đất mẹ nhạt trong tâm
Đời khắc ghi,âm vọng tiếng Rạch Gầm
Và ấn tích một Hoàng Sa múa lửa
Nén hương yêu, mong ngày về dất hứa
Là bến xưa vang dậy sóng Bạch Đằng
Bóng con tầu oai dũng ,lượng đêm trăng
Kết "Hoa biển",bằng lời ru của mẹ
Đời lữ thú dẫu trăm,ngàn ngả rẽ
Một cỏi mơ,quy gọn mối tình chung
Cùng anh em nắn lại phím tơ lòng
Chung nhịp thở đưa tầu xuôi bến củ
Trước anh linh đấng oai hùng Thánh Tổ
Khói hương trầm xin gói trọn nghiệp duyên
Và dâng lên tất cả nhũng  ưu phiền
Làm vũ khí đánh tan loài giặc Cộng
Trời sẽ sáng trong một ngày biển động
Nhổ neo tầu bỏ bến lạ lưu vong
Cùng thế nhân vang dậy khúc tâm đồng
Lòng nức nở bên hồn thiêng sông núi

Phạm thanh Phương
(Riêng tặng  tất cả các chiến sĩ thuộc Quân Chủng HQVNCH )